10 năm trước Chap đầu tiên của Tình Yêu - Giấc Mơ - Ngày Trở Về đã được viết trong những ngày tháng 7 có mưa như thời điểm này. Vốn dĩ chỉ định là 1 truyện ngắn để thử sức với cái việc viết lách mình vốn yêu thích và giải tỏa cảm xúc đã dồn nén khá lâu về một người phải rời xa và một người vừa mới đến lúc đó.
Còn nhớ lần đầu post Chap 1 lên forum yeucontrai.com cũng chẳng có hy vọng gì về việc truyện sẽ được nhiều người ủng hộ. Vì thực sự mình viết kiểu chơi chơi nên không đặt nặng chuyện khác. Kinh nghiệm cũng không có nên càng không dám nghĩ hơn. Ai ngờ tầm đến chap 3, 4 thì các comment trên web nhiều dần. Mình cũng bị cuốn tới theo câu chuyện và viết cẩn thận hơn. Rồi cứ vậy mà có được một Tình Yêu - Giấc Mơ - Ngày Trở Về của sau này. Thời điểm đó thật sự mình rất vui khi lần đầu viết mà nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy.
Rồi càng về cuối mình càng vơi bớt cảm xúc do công việc và cũng do chính cuộc sống riêng ảnh hưởng mà chap 31 cuối cùng hoàn thành rất trễ. Còn nhớ là phải gần nửa năm sau chap 30 mới post lên được. Tiếp sau đó mình cũng thử viết tiếp Hai Lối Mộng, Phần 2 Lênh Đênh Giấc Mơ Dài, Vương Triều nhưng không hiểu sao cứ thấy trống vắng thậm chí có phần cường điệu và gượng ép. Nên đã drop hết sau vài Chap và mình cũng dừng luôn đến bây giờ...
Chắc không ai biết kể từ khi viết xong Tình Yêu - Giấc Mơ - Ngày Trở Về mình chưa hề tự đọc lại truyện. Các tình tiết và câu chuyện cũng dần vơi đi trong trí nhớ. Rồi ngẫu nhiên cách đây khoảng 2 tháng. Khi dọn dẹp file trên máy tính thấy lại folder. Và cũng vì một cô bạn nhỏ mới quen sẵn sàng đọc cho mình nghe. Và thế là mình được 1 lần chính thức đọc/ nghe lại từ đầu tới cuối tác phẩm của chính mình. Bất giác mình lại cười... Cười vì sự ngây ngô khi viết những chap mở đầu, cười vì "Ủa, tao có viết vậy hả H...", cười vì mình không thể nhớ nổi đoạn sau là gì.... Nhưng đoạn mình nhớ nhất thì vẫn không thể quên. Là những Chap giữa. Khi Duy - Phong xa nhau. Rồi gặp lại nhau. Vì lúc viết những Chap đó mình thăng hoa và bị cuốn theo thật sự. Đã từng 1 lần ngồi rấm rứt, nước mắt tự nhiên chảy khi viết những đoạn đó. Có lẽ vì cảm xúc mình tự đặt vào là thật...
Sau đó mình check lại info của các file thì không ngờ vừa đúng 10 năm... Và cũng là thời điểm này... Hôm nay viết mấy dòng này cho chính mình và những bạn còn có thể nhớ ra mình. Hoặc không nhớ cũng là chuyện bình thường vì chúng ta đã "xa nhau" quá lâu. Lại một lần nữa xin cảm ơn những kỷ niệm của tất cả về khoảng thời gian đó. Thời gian mà nhờ mọi người và sự yêu thích dành cho một tác giả chưa bao giờ "chườn" mặt ra đã làm mình có những thay đổi khá lớn và có động lực hơn trong những quyết định của bản thân sau đó. Thân mến!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét